0964 781 755
11 Phan Bội Châu, P.2, Q.Bình Thạnh
BÁNH CANH CÁ LÓC BỘT GẠO O NỮ
11 Phan Bội Châu, P.2, Q.Bình Thạnh
BÁNH CANH CÁ LÓC BỘT GẠO O NỮ
phone icon 0964 781 755
6:00 AM - 9:00 PM

Muôn nẻo... đánh đề

Chẳng biết tự bao giờ, những con số đề lại trở thành trò “đỏ đen” được đông đảo bà con mình ưa thích đến vậy, thậm chí nếu so với các trò khác như: đánh bạc, đá gà, cá độ,... cũng chẳng kém gì. Nói mới biết, ngày nào O Nữ bước ra chợ mua đồ cũng thấy bà con bà đề, trưa đi mua số đề, chiều cắm đầu vào ra-đi-ô nghe xổ số… đề.

Muôn nẻo... đánh đề
Nói đâu xa, mới ngày qua có hai cụ trạc tuổi năm lăm sáu lăm vào ăn bánh canh cá lóc bột gạo ở quán O Nữ, ngồi bàn luận rôm rả về mấy con số đề. Thiệt tình thì O Nữ cũng chẳng muốn nghe mấy cái chuyện này làm gì cho mệt óc, nhưng lúc đó quán “ế” quá, mở cửa từ lúc ba rưỡi chiều đến giờ mà chỉ vỏn vẹn đúng 3 khách, con muỗi bay qua cũng nghe thấy tiếng, huống hồ hai cụ “bình thiên hạ” dữ quá.

Những con "ma" bàn đề

Một trong hai cụ (tạm gọi là cụ A) thông báo tin vui là mới trúng được con lô, được vài trăm nghìn nên bữa ăn hôm nay sẽ “thếch” bợn hiền; trong khi cụ còn lại (cụ B) thì tí tởn ra chiều thán phục “sướng phếch, khi không lại được vài trăm nghìn bỏ túi…”.
 
Thấy được khen ngợi, cụ A ra vẻ đắc ý, cười tít mắt, hồ hởi thuật lại. “số là hôm trước tui đi qua Đầm Sen thăm đứa cháu gái, buổi chiều lúc đang đi ‘lơn tơn’ bắt xe bus để về nhà bất ngờ thấy thằng kia sàm sỡ con kia, nó không chịu nên la ó um sùm… bởi vậy lúc về đánh con ó trúng được năm trăm…”. Nghe vậy, cụ B tiếc nuối ra mặt “haizzz, phải chi bà ngồi bàn với tui lận thêm con 35 thì có phải trúng to hơn rồi không!”. Cụ B tiếp lời “thế sao tự nhiên thấy người ta bị sàm sỡ mà lại đánh con ó hở bà, tui nghĩ phải đánh số 21 mới đúng chớ?”, cụ A bảo “khờ thế, thằng kia dê nó mà nó đâu có chịu, nếu nó chịu thì đánh số 21 mới đúng; đằng này nó la ó um sùm, mà la ó là phải đánh con ó mới trúng được mấy trăm bạc đây… Chuyện, nhịn đói cả tuần nay phải gỡ lại để cải thiện chứ!”.
 
muon-neo-danh-de 2
Ảnh minh họa

" Đánh đề một buổi không hên… đánh vài ba bữa tan hoang cái nhà "

Trong lúc cụ A và B bàn luận rôm rả xem hôm nay sẽ “quánh” tiếp con nào thì cụ ông C ngồi bàn bên, cũng vào góp vui "ở cái xóm gà lợn này ai lại không biết tui, hồi còn trẻ tui oanh liệt hơn các bà bây giờ, còn có cả đội ngũ bàn đề hẳn hoi, ấy vậy mà giờ chỉ còn liệt mà chả thấy oanh đâu…". Ông C nhớ lại:
 
[ Đó là khi ở độ tuổi “bẻ gãy sừng trâu”, tui cùng thằng Tí, thằng Minh "khố chuối", thằng Trường "tàu hủ" và thằng Tính "sửa xe" điểm lại tình hình con đề mới ra.
 
Hôm qua ra con 53. Thằng Minh "khố chuối" than trời "thấy thương", hôm qua nó đánh con dê (35). Nếu nó lộn ngược lại là trúng rồi! Trong nhóm, thằng Minh "khố chuối" là thằng "máu me" nhất. Nó thường đánh đề nhiều, đánh lớn nhưng chưa được vố nào to cả. Trong khi tiền nó mượn, vay nóng quanh xóm đã ngót nghét con số bạc triệu.
 
Cả bọn nhìn nhau suốt buổi. Không thằng nào đưa ra chủ ý đánh con đề nào cho nó oách. Thằng Minh "khố chuối" thì rất siêng nằm mơ thấy số. Nhưng cả bọn không thằng nào tin giấc mơ của nó cả. Tui thì thường đánh bao lô, nên cũng chưa biết đánh con gì. Thằng Tí thì cứ ai ải lên rằng hôm qua có thằng cha nào đụng xe chết không bây? Đánh tuổi người chết là chắc ăn nhất. Thằng Tính "xe máy" thì chỉ có cái được nhanh gọn. Nó thường móc tờ tiền ra, xem hai số sê-ri cuối là đánh ngay. Vậy mà có khi vẫn trúng lớn. Cái thằng thuộc ngôi sao sướng mà!
 
Để đi đến con số "may mắn" cuối cùng cho buổi chiều. Tui và mấy thằng bạn đành xuất chiêu: "Đốt nhang cúng miễu". Miễu là chỗ để thờ "cô hồn". Nhất là những đoạn đường nhiều người chết vì đụng xe quá, người dân phát hoảng nên lập miễu thờ. Tui chọn ngay cái miễu ở cua quẹo thầy Ba Vĩ. Vì theo trí nhớ của tui thì chỗ đó sơ sơ cũng hơn chục mạng "tử trận".
 
Vái lẩm nhẩm: "Vong hồn, âm binh, ma mới, ma cũ, ma trẻ, ma già… giúp con số đẹp, chiều nay mà trúng, con cúng nguyên con gà… chọi" - tui vái chứ ai. Xong xuôi. Tui cùng mấy thằng bạn ngồi canh xem có làn khói nào bay lên hiện số hay không? Tàn hương rớt xuống có số không?… Thằng Minh "khố chuối" thì nóng tính, lại mê số, trợn mắt trừng trừng trông theo làn khói. Tui thì "nặng bóng vía" có thấy gì đâu. Thằng Trường "đậu hủ" thì bảo tàn nhang uốn cong hình số 6, chắc là số lộn vòng binh (69). Cả bọn cho là số đẹp. Thôi thì liều mạng ôm tiền đánh ngót nghét gần "nửa chai" và nguyện “69 ơi! ngươi là lẽ sống của bọn ta!”.
 
muon-neo-danh-de 3
 
Tui về ăn cơm trưa cùng ông bà già. Lòng cứ vương theo "em 69". Thầm mong chiều nay gặp vận lên hương. Chiều đến, tui chạy như bay đến chỗ bà tư Hí (bà bán số đề), hỏi số mấy. Số 32, con rắn. Nghe xong, lòng tui đau như rắn cắn. Mấy thằng bạn của tui cũng buồn "tình" con rắn nguyên buổi chiều hôm đó.
 
Không nhụt chí, cả bọn quyết chí đi cầu số đánh tiếp. Chuyến này, tụi tui "mạnh tay" hơn, đi cầu cơ. Cầu cơ nghĩa là cầu ma, quỉ hiện lên cho số, hễ cầu được là đánh đề "bách phát bách trúng". Nghe ngon thiệt. Hỏi thằng nào cầu cơ được? Thằng Tính "xe máy" bảo nó từng đi cầu cơ với chú nó. Cả bọn “OK”, hẹn tối 12 giờ đêm, địa điểm là nghĩa địa chùa. Đúng 12 giờ đêm, mấy thằng tui lục đục "hành binh". "Vũ khí" cầu cơ mang theo là con gà nòi luộc chín, mấy bịch bánh, nhang thơm… thẳng tiến nghĩa địa chùa. Đây là nghĩa địa có nhiều người chết dạng "dữ dội": Chết trôi, chết "không kịp ngáp", chết do sét đánh (dạng này linh lắm), chết do tự vẫn… Hứa hẹn những vong hồn "tài sắc vẹn toàn", đảm bảo chưa ai thấy qua.
 
Thằng Tính "xe máy" hăng hái cúng, khấn vái… lia lịa. Xong đâu vào đấy, cả bọn lùi ra xa chờ đợi. Thề luôn, cảnh tượng này y chang như trong mấy bộ phim mà mấy đứa tui là main chính. Tui thoáng nghĩ đến cảnh ma quỉ hiện lên là nhào tới xé gà ăn "gau gáu", chửi rủa ầm trời đã rụng rời chân tay, muốn xỉu. Không gian im lặng đáng sợ, 1 giờ đồng hồ trôi qua, vẫn không thấy gì, chỉ nghe tiếng chó tru, mèo kêu, lâu lâu lại có tiếng gió rít. Hồi lâu, gió nổi lên từng cơn, gió thổi lạnh buốt ở xương sống, tóc tai dựng ngược, ghê quá… Mưa đến. Cả bọn lủi thủi ra về mà trong lòng cứ tiếc hùi hụi chưa gặp được ma để "chiêm ngưỡng trước, xin số sau". Bất chợt, thằng Minh “khố chuối” thấy con cá lóc mắc cạn, chắc nó theo con nước mà lên chứ gì. Con gà còn nguyên giờ lại có thêm con cá lóc, về nhà, cả bọn "chén chú chén anh" cho đến gà gáy. Công nhận đi cầu cơ sướng hết chỗ nói!
 
Hôm sau, nghe đâu lô về số con cá lóc, cả bọn tiếc hùi hụi. Đoạn, đang bực vì không nắm được “tâm ý” của thần linh thì thằng Tí lại nói nhỏ: "Tối nay, mày theo tao và ông Hai Mác đi triệu hồn". Triệu hồn là hình thức cấp cao của cầu cơ, vì cầu là van xin ma quỉ, còn triệu hồn là "one, two, three… appears immediately" ngay lập tức hồn xuất hiện, nghe oai thật! Ông Hai Mác cũng hay thật. Nghe đâu ngày xưa cha mẹ ông Hai Mác làm thầy pháp nổi tiếng nhất vùng chuyên "trảm yêu trừ ma". Thiệt tình, ông có bài triệu hồn hay như vậy mà không chịu chí thú "làm ăn". Vậy mà nhà có 8, 9 mặt con, đói vàng da ra đó mà không đi triệu hồn, đánh số đề kiếm tiền nuôi con, thật là lãng phí cả tài năng!
 
Một đêm đi triệu hồn của tui thật thoải mái. Đến cái mộ người chết do "Hà Bá rước" mới chôn cất vài tháng. Bắt đầu triệu hồn, ông Hai Mác uốn éo vài cái, dậm chân, múa tay… đọc lâm nhâm cả buổi, thấy bài bản lắm! Tui chẳng nghe động tĩnh gì ngoài tiếng mấy con cú kêu trong bụi tre và mấy con nhái la inh ỏi. Thế mà ông Hai Mác bảo là cầu xong, biết số. Mai đánh con bướm (19), chắc ăn là trúng.
 
Sáng ra, tui cùng mấy thằng bạn mang vốn liếng "cả đời" ra đánh con 19. Bà con lối xóm hỏi thăm, tui cũng "phao" cho con 19. Thành ra cả xóm rủ nhau ôm lô 19. Chiều hôm đó chỉ có bà Tư Hí là vui vẻ, tung tăng ngoài ngõ. Còn tui thì méo mặt trước cả xóm. Định giúp nhau làm giàu, ai dè… nghèo tiếp!!! Ông Hai Mác thì đỗ lỗi tại tui cho nhiều người biết quá nên mất linh. ]
 
Đấy, giờ hai bà “nể” tui chưa?
 
 
Quán ế quá, nghe các cụ nói làm O Nữ mới xực nhớ đến cái chuyện hôm trước có bợn nào hỏi nằm mơ thấy cá lóc đánh số mấy. Thôi, O Nữ khuyên bợn nào tránh được thì tránh, đừng có dây vào chi cho mệt, như O Nữ đây ngày nào cũng chỉ mong bán hết nồi cá lóc để được nghỉ ngơi sớm mà còn không thành hiện thực, huống gì bỏ tiền cầu may vào mấy con số.
 
Dân đánh đề bắt đầu học đánh, đánh riếc rồi ghiền, ghiền thì kiếm được bao nhiêu tiền cũng “đốt” hết vào mấy con số. Thua thì tiếc, lại tiếp tục tìm mọi cách để có số mà gỡ gạc, càng gỡ càng thua; thua nhiều quá lại hóa thành “thằng Bần” đi đâu cũng nhìn thấy số, đánh đề tìm kiếm ông thần Tài nhưng rút cuộc lại chỉ tìm được “ông bác”. Bởi vậy, dân gian có cái câu “Đánh đề một buổi không hên, đánh vài ba buổi tan hoang cái nhà”, cấm có sai!
 
(*) Bài viết chỉ mang tính hài hước, vui thì cười, hổng vui thì để lại 1 like rồi tắt.
 
Theo: O Nữ t/h.
 
 
Tags: chuyện về những con ma đề

# Bài mới

O Nữ là ai?
Đoan trang thùy mị, da ngâm chân ngắn, eo thon, cằm toẹt,... nhưng được cái thích nấu ăn và chăm chỉ như siêu nhân... là cái cô nổi danh xóm nhà lá Hải Lăng - Quảng Trị có biệt danh "thông tuệ uyên bác", có cái miệng dẻo quẹo ăn nói có duyên lúc nào cũng muốn chia sẻ với người khác nên ai ai cũng mến cũng yêu.
 
Có lần hội chị bạn đến dự tiệc tại nhà O Nữ, được ăn món bánh canh bột gạo do O Nữ làm thì ai ai cũng khen, có chị bảo "Nấu bánh canh ngon thế này mà không mở quán kinh doanh thì hơi phí!". O Nữ được cái tính thiệt thà và dễ tin, nên mạo muội mở quán Bánh canh cá lóc O Nữ, rất mong được các bạn ủng hộ.
 
Nếu thấy ngon, hãy ủng hộ O Nữ lâu dài nhé!